Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tổng hợp - Vôva Trả lờiTổng hợp - Vôva - 22 Trả lời
Tổng hợp - Creepypasta Trả lờiTổng hợp - Creepypasta - 21 Trả lời
[Đặc Khu Chém Gió] Hội Quán Bàn Tròn -Kỳ 1 Trả lời[Đặc Khu Chém Gió] Hội Quán Bàn Tròn -Kỳ 1 - 11 Trả lời
New DKVS Free Trả lờiNew DKVS Free - 8 Trả lời
Topic - Tổng hợp truyện cười Trả lờiTopic - Tổng hợp truyện cười - 8 Trả lời
game VLCM moi ( k phai DKVS ) nha cx k can click Trả lờigame VLCM moi ( k phai DKVS ) nha cx k can click - 7 Trả lời
Tuyển Mems Và Quản Lý Forum Trả lờiTuyển Mems Và Quản Lý Forum - 6 Trả lời
Send ảnh thành viên Trả lờiSend ảnh thành viên - 3 Trả lời
Thông Báo Toàn Forum ! Trả lờiThông Báo Toàn Forum ! - 3 Trả lời
Series Game Trả lờiSeries Game - 3 Trả lời
Forum mới ae ủng hộ lượt xemForum mới ae ủng hộ - 6616 Xem
DKVS ( Free ngoc + do + Vang + Exp cao lượt xemDKVS ( Free ngoc + do + Vang + Exp cao - 1373 Xem
[MU] Phong Vân Tái Khởi Ss6.5 Final Full (Alpha Test : 00h00' Ngày 29/05/2013 - OpenBeta Chính Thức : 14h00' Ngày 06/06/2013) lượt xem[MU] Phong Vân Tái Khởi Ss6.5 Final Full (Alpha Test : 00h00' Ngày 29/05/2013 - OpenBeta Chính Thức : 14h00' Ngày 06/06/2013) - 1337 Xem
Tiên hiệp 2 free đồ + vàng khi lên cấp 30 40 50 60 lượt xemTiên hiệp 2 free đồ + vàng khi lên cấp 30 40 50 60 - 1278 Xem
game VLCM moi ( k phai DKVS ) nha cx k can click lượt xemgame VLCM moi ( k phai DKVS ) nha cx k can click - 1068 Xem
NonStop - Linh Hồn Phiêu Du – DJ Nhân VicTor Remix lượt xemNonStop - Linh Hồn Phiêu Du – DJ Nhân VicTor Remix - 1057 Xem
Nonstop - Hay Nhất [.2013 - 2014.] - 66 Phút Sốc Óc - DJ Mon_94 Remix lượt xemNonstop - Hay Nhất [.2013 - 2014.] - 66 Phút Sốc Óc - DJ Mon_94 Remix - 1018 Xem
Thông Báo Toàn Forum ! lượt xemThông Báo Toàn Forum ! - 1017 Xem
Tuyển Mems Và Quản Lý Forum lượt xemTuyển Mems Và Quản Lý Forum - 1011 Xem
New DKVS Free lượt xemNew DKVS Free - 935 Xem

You are not connected. Please login or register

Tổng hợp - Creepypasta

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Tổng hợp - Creepypasta Empty Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:48 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

*Creepypasta nói nôm na là những mẩu truyện,hình ảnh,video kinh dị trôi nổi trên mạng.Creepypasta khác truyện ma ở điểm nó mang tính chất ám ảnh và ảnh hưởng đến tâm lý mạnh hơn những câu truyện ma mang tính chất về tâm linh.
1 số huyền thoại đã góp phần vào creepypasta đó là: Smile.jpg,bức ảnh cô gái giết người,user 666,đoạn phim Mickey mouse bị ma ám,Jeff the killer,....Bạn có thể tìm chúng trên Google.Và hậu quả bạn tự chịu

*Cryptic là những mẩu truyện kinh dị mang tính chất trinh thám.Thường thì khi đọc qua 1 câu truyện cryptic bạn không thể hiểu dc là nó có gì đáng sợ hay đơn giản hơn là thấy nó quá bình thường.Nhưng nếu bạn có bộ óc trinh thám thì khi phân tích từng câu từ,từng chi tiết trong truyện bạn sẽ phần nào nhận ra được sự kinh dị.Và khi bạn nhận ra bạn sẽ...*die*

*Urband Legends:Là những câu truyện truyền thuyết dc lưu truyền nhiều thời kỳ trong xã hội con người.Bạn đã bao giờ dc nghe kể về ông Ba bị,ông kẹ,Mẹ mìn,Ma xó??Đó đều là Urband legends.
1 số Urband Legend nổi tiếng:Slender Man,Khẩu Liệt nữ,the rake v...v..

Liệu Bạn có đủ bản lĩnh để đi cùng tôi trên quãng đường đầy tăm tối này chưa??

2Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:48 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

MẸ ƠI!
Tôi là một đứa bé 10 tuổi.
10 tuổi rồi mà tôi vẫn ngủ với mẹ.
Thật xấu hổ!
Đêm nay tôi tình giấc.
Đồng hồ chỉ 3h sáng. Còn sớm mà.
Tôi thấy mẹ tôi đứng ở chân giường.
Tôi gọi mẹ: "Mẹ tắt đèn ngủ rồi à? Lên giường nằm với con đi. COn lạnh quá"
Mẹ tôi lẳng lặng trèo lên giường nằm cạnh tôi.
Tôi sờ tóc mẹ.
Quái lạ, tóc mẹ tôi xoăn cơ mà!!!

3Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:49 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Bóng đè
Tôi cố mở mắt ra, nhưng không thể.. Toàn thân tôi nặng trĩu,dù cố hết sức vẫn không tài nào nhúc nhích được,có cái gì đó đang đè lên bụng tôi.Phải rồi,ngày trước mẹ tôi từng cho tôi biết bị bóng đè khi ngủ là như thế nào... y như tôi bị lúc này... À, mẹ kể còn có tiếng khóc của trẻ con nữa chứ... Đúng rồi,có tiếng khóc thật.

4Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:49 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Creepypasta có thật

Tháng 9/2008, chiếc tàu cao tốc khi chạy qua thị trấn Chatsworth (Mỹ) va chạm với một tàu chở hàng, cướp đi 25 sinh mạng và làm bị thương 135 người.
Một trong những hành khách bị nạn là Charles Peck. Thế nhưng, thật kì lạ, mọi người không tìm thấy Peck ở bất cứ đâu, tại hiện trường, cũng như trong bệnh viện. Vị hôn thê và gia đình của anh hy vọng anh còn sống sót.Hôm đó,gia đình Peck đang hết sức lo lắng cho anh thì họ bất ngờ nhận được các cuộc gọi từ số của Peck vào đúng 12h đêm. Mọi người bắt máy nhưng bên kia đầu dây chỉ là sự im lặng đến tĩnh mịch.
Cứ như thế, họ nhận được tới 35 cú điện thoại ngay trong đêm hôm đó,và khi nhấc máy vẫn chỉ là 1 sự im lặng đến ghê rợn.Sau khi được nhờ trợ giúp, các nhân viên cứu hộ nhanh chóng lần theo tín hiệu. Bất ngờ thay, xác Peck xuất hiện ở khu vực xảy ra tai nạn, nơi mà trước đó đã được tìm kiếm vô cùng kĩ lưỡng.Và họ cũng đã phát hiện ra Chiếc điện thoại của anh đã bị vỡ nát.....

Đêm nay bạn đã nhận được cuộc gọi nào chưa?

5Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:49 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Cô bé
=Cryptic Việt Nam=
=Tác giả: Tũn Aliant=
6h sáng nay khi tôi đang ăn sáng, có 1 cô bé đi qua cửa nhà tôi. Không có kính nhưng tôi thấy cô bé rất xinh(tôi không rõ nữa nhưng tôi cảm thấy vậy). khoảng 1phút sau cô bé quay lại, bên cạnh cửa nhà và nhìn tôi. Đầu tôi đau quá! Cả dạ dày tôi cũng lại bắt đầu đau giống như có ai đó rạch từ bên trong vậy. Lần này tôi thật sự hoảng sợ, mắt tôi không thể rời khỏi cô bé, tôi muốn chạy nhưng toàn thân tôi cứng đờ … sao cổ của cô bé gù quá! Tôi ngất đi và khi tỉnh dậy, bát mì của tôi đầy những máu.

6Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:49 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Sơn nhà

Tôi đứng trên ban công hóng mát,nhìn sang ngôi nhà cũ kĩ của lão hàng xóm,thấy lão đang lay hoay sơn lại nhà của mình,trông được đấy... Hôm sau,lão lại tiếp tục sơn nốt ngôi nhà của mình... Nhưng sao lão lại sơn màu khác nhỉ? Chợt lão quay lại nhìn về phía tôi...

7Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:50 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Những tiếng gõ - Tap Tap Tap


Vài tuần trước tôi đã chuyển đến một căn nhà mới. Chính xác hơn là một căn nhà dành cho hai hộ ở. Cuối cùng thì tôi cũng thoát khỏi cảnh sống chung cùng với cha mẹ mình và quyết định tìm đến một sự dàn xếp tuyệt hơn trong căn nhà hai hộ này. Tuyệt nhất là căn nhà này vẫn chưa có ai ở.


Tôi nhớ đã hỏi chủ căn nhà tại sao lại không có ai sinh sống ở đây. Cô ấy kể cho tôi một câu chuyện về cái chết của một người phụ nữ hay những gì đại loại thế. Hiển nhiên là bà ấy đã bị đau tim trong khi đang xem tivi.


Tôi không mê tín hay gì khác, nên nó chả khiến tôi khó chịu mấy. Tôi chỉ hạnh phúc khi đã tìm được cho mình một không gian riêng.


Đêm đầu tiên ở đây, đang nằm trên giường thì tôi nghe thấy tiếng gõ. Có vẻ như nó đến từ cánh cửa sổ và tôi thừa nhận rằng tôi đã ước ba mẹ đang ở đây với tôi. Tôi miễn cưỡng tỉnh dậy và cầm chặt cây gậy bóng chày ở dưới gầm giường trước khi đi đến chỗ cánh cửa. Tôi giật mạnh tấm chắn, chả có gì ở đó.


Buổi sáng hôm sau tôi kiểm tra xem có dấu chân trên tuyết không, ( Khi tôi chuyển đến thì đã là tháng 12 ) chẳng có gì. Tôi nghĩ rằng điều đó thật đáng sởn gai ốc, nhưng tôi phải đi làm nên không có thời gian để nghĩ nhiều về nó.


Đêm thứ hai tôi lại nghe thấy tiếng gõ cửa đó. Lần này thì to hơn và tôi đã mong đợi điều đó. Tôi chạy đến chỗ cửa sổ ngay lúc đó và nhanh chóng giật mạnh tấm chắn. Vẫn chả có gì ở ngoài cửa sổ. Vào thời điểm đó tim tôi đập như muốn điên lên, có cảm giác như tôi là một đứa trẻ bảy tuổi trong cơn giông bão vậy.


Tôi quyết định đến thăm cha mẹ tôi vào hai ngày sau. Đó là lí do để tôi ra khỏi cái căn nhà sởn gai ốc đấy. Tôi nói với họ về những tiếng gõ và họ nói rằng có thể đó chỉ là một con sóc hoặc cái gì khác. Nó cũng hợp lí vì căn nhà chỉ cách khu rừng nửa dặm. Tuy nhiên, lòng tôi trùng xuống khi cuối cùng tôi cũng trở về nơi đó.


Khi trở về tôi lại nằm ở trên giường. Tất nhiên là tôi nghe thấy tiếng gõ cửa, nhưng vào thời điểm đó tôi chỉ nhún vai. Tôi tin bố mẹ mình rằng đó chỉ là một con sóc. Tuy nhiên, một vài phút sau tôi lại nghe tiếng gõ cửa, nhưng lần này nó còn to hơn. Không thể có con sóc nào lại có thể đập cửa mạnh đến như vậy.


Tôi bật dậy như điện xẹt và nhanh chóng chạy đến cánh cửa sổ một lần nữa. Tôi nhấc cái mành lên và lại chả thấy gì ở ngoài cánh cửa. Thay vào đó tôi lại thấy hình ảnh phản chiếu qua cánh cửa sổ. Đằng sau tôi là cái tivi, và trong cái tivi đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của một bà già đang liếc nhìn tôi và bà ta nhấc ngón tay lên, gõ lên mặt kính một lần nữa.

8Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:50 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Âm Binh.
Đối với các thầy ngày xưa có cả các phù thủy. Thường luyện âm binh để làm những công việc người thường không làm được.
Âm binh do thầy giữ đạo hạnh thì thờ vị tướng các thời để khiển âm binh cho dễ và thường làm việc công đức.
Do các thầy làm để chọc phá, kiếm tiền thì không tốt. Các thầy này chiêu mộ âm binh là những oan hồn vất vưởng, những vong linh không thể siêu thoát. Có những bài khấn gọi chiêu mộ vong linh hơn một tiếng đồng hồ :
Hồn hỡi hồn
Cô đơn cõi chết
Không người thân thích
Không có cơm ăn
Đêm tối lang thang
Bụng thèm miệng khát
Áo cơ quần rách
Vất vưởng về đâu?
Hồn hãy mau mau
Theo thầy chịu lệnh
Không còn nhang lạnh
Thầy cúng áo quần
thầy cúng cơm canh
thầy cho vàng bạc....
Hồn hỡi hồn!
Về nơi thầy không còn vất vưởng
Về với thầy có bạn âm binh!
Các tác dụng của âm binh : chọc phá người dương, chống lại người âm.
Âm binh còn được điều khiển để chặn giữ linh hồn của người mới mất không cho về quỷ môn quan.
Trong chữa trị bệnh tà ma, âm binh giúp thầy bắt tà, khảo tà, có khi thầy trục âm binh vào xác bệnh nhân để đánh nhau với con tà bên trong xác, vậy là thể xác thanh chiến trường, người bệnh gào thét không dứt...
Nhà cửa bất ổn, buôn bán ế ẩm, thầy cho âm binh đến giữ nhà, kêu gọi khách giúp chủ nhà buôn may bán đắt.
Ngày xưa, âm binh được thầy luyện tài đến mức có thể dời nhà cửa, tát ruộng, phơi lúa... làm nhiêu việc như người sống. Dĩ nhiên là làm ban đêm rồi.
Tuy nhiên, tu luyện binh gia là đang sử dụng con dao hai lưỡi không biết lúc nào bị đứt tay. Thông thường, sau khi sử dụng một thời gian ( chủ yếu là làm công đức), các thầy làm phép cầu siêu cho chư vị để họ đi đầu thai hoặc về cõi khác tốt hơn. Các thầy lạm dụng âm binh nhiều, đến một ngày nào đó không còn đủ sức khiển hoặc đã hết thời, âm binh quay lại vật chết hoặc hành xác điên khùng, muốn sống chẳng được, muốn chết không xong.
Việc luyện, nuôi âm binh không phải là chuyện đơn giản, vì nếu âm binh làm xong việc mà không có cỗ khoản đãi. Âm binh sẽ làm phản, quấy phá đánh lại thầy.
Ở phần trước tôi có nói, nên chọn đúng thầy. Vì có những thầy nuôi âm binh để kiếm miếng cơm. Dùng âm binh để phá phách, tìm hiểu chuyện cũ để bói toán nên có thể bạn đi xem bói sẽ thấy đúng. Có cả trường hợp thầy dùng âm binh để đuổi vong đang ám bạn đi, nhưng thay vào đó là 1 âm binh khác sẽ nhập vào làm bạn u mê.
Nhìn chung âm binh là con dao 2 lưỡi, có thể làm rất nhiều việc người thường không làm được. Thay vì luyện âm binh, thờ các cụ tổ tiên nhà mình. Và ăn ở có đức thì tốt hơn...

9Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:50 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

"Tâm sự đêm khuya"
Người kể truyện.
Chắc hẳn, ngày bé ai cũng tò mò về ma quỷ. Tôi thì hỏi rất nhiều người, các ông bà, các bác. Tôi được nghe rất nhiều truyện, đại loại như là. Ma không có chân, bay lơ lửng, không có đầu, đầu tóc rũ rưỡi, cũng có thể là bị trói 2 chân và nhảy giống như thây ma của Trung Quốc. Ngày bé nghe thì sợ, lớn lên thì đỡ hơn. Tôi nghe nhiều lắm, đi đường vào ban đêm có trót nghĩ tới, tim tôi như kiểu muốn chạy ra khỏi ngực vậy. Tôi tìm hiểu nhiều hơn về tâm linh.
Tôi theo bố đi hầu đồng, gọi hồn. Thứ mà khoa học không thể giải thích. Chính vì không giải thích được điều này nên tôi mới tin vào tâm linh.
Vong hồn và quỷ các bạn đã được biết từ show này lần trước rồi đúng không ? Vong và hồn thì nhiều cách có thể gặp. Quỷ thì phải giả thần mới có thể gặp, nhưng chúng nguy hiểm. Mong các bạn đừng làm.
Có hay không một thế giới tâm linh ? Tin cũng được, không tin cũng được nhưng có thờ có thiêng có kiêng có lành. Không phải tôi không sợ... Cách gặp ma thì đầy, tôi gặp rồi đấy, lần đầu và là lần cuối.
Lúc đó tôi thấy lạnh hết người giống như đóng băng. 2 phút sau nóng hết người. Cảm giác lạ nhất, có lẽ là quá sợ. Mặt nó chẳng có máu đâu, chẳng bằng mấy tấm hình kinh dị. Nhưng cái tôi sợ là nó nghĩ ta nợ nó, nó nghĩ ta giúp được nó, cũng có thể không được siêu thoát, làm bạn khổ sở, chiếm thân xác bạn, làm hại người thân của bạn là sở thích của nó.
Chúng ẩn hiện, biết đâu đang ở quanh đây. Đừng làm hỏng tâm hồn của mình chỉ vì tò mò. Mà tôi đang ở đâu ý nhỉ, cũng ẩn hiện, à kể nốt truyện đã. Nhưng sao khi có người càng cố làm tôi không sợ bao nhiêu, càng nghĩ tới tôi càng sợ. Tôi sợ có 1 vong nữ ám ảnh giấc mơ, phá tình duyên. Vong nữ này sẽ làm hại tất cả những người con gái bạn yêu. Không tin à ??
Nếu như giữa cuộc sống của chúng ta, có 1 không gian khác, ma quỷ sống xung quanh chúng ta.
Nghe kể thì rất sợ, gặp rồi cũng vẫn sợ.
Tôi sợ lúc tôi không còn sợ nữa. Tôi là người kể truyện.
Bạn muốn biết về Âm Binh không ? biết về người nuôi Âm Binh, thờ Quỷ không ?

10Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:51 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

HÃY CẨN THẬN VỚI NHỮNG NGƯỜI ĐI LẠI VÀO BUỔI ĐÊM!
Trong số chúng ta, không ít người đã từng có việc phải ra khỏi nhà vào ban đêm, đúng không?
Những lúc như thế, tôi khuyên bạn nên đi ít nhất là 2 người.
Nhiều người tưởng rằng, ma phải có hình dạng quái dị. Nhưng sự thật không phải thế!
Đa phần ma là linh hồn của con người, cho nên lúc sống như thế nào thì khi chết, ma vẫn giữ nguyên hình dạng như thế.
Những con ma có hình dáng đáng sợ, đa số là những oan hồn!
Thực ra thì, vào ban đêm, người với ma lẫn lộn, cách kiểm chứng tốt nhất chính là bạn phải chạm vào người đó, hoặc nhìn thấy bóng của họ. Nhưng trong đêm tối, có khi bóng của mình còn nhìn không rõ, sao có thể nhìn thấy bóng của ma!
Vậy thì bạn hãy chú ý đến khuôn mặt. Nếu họ cứ quay đầu nhìn bạn, chỉ quay cổ, thân người không hề quay, thì chắc chắn bạn đang gặp một oan hồn cực kì dữ tợn!
Còn đôi lúc bạn sẽ thấy những người có hành vi kì lạ. Những bóng người trong tòa nhà bỏ hoang, những tiếng thì thầm khi đi trên đường vắng. Hãy chạy trốn!
Không cần biết đó là ma tốt hay ma ác, hãy cứ chạy đi.
Bởi khi bạn đã nghe được tiếng của ma, nhìn được ma, thì khả năng rất cao là sau đó bạn sẽ bị quấy rầy.
KHông chỉ đơn giản là quấy rầy đâu. Có thể một lúc nào đó bạn giật mình trong đêm.
Và thấy ai nằm cạnh. Lạnh ngắt. Thì đừng trách tôi, hãy trách chính bạn!
Trách bạn đã đi một mình vào lúc nửa đêm!

11Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:51 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

creepypasta Học Khuya

Đồng hồ vừa điểm 1h sáng.Có lẽ xong bài này tôi sẽ đi ngủ 1 giấc cho lại sức vì cả ngày nay tôi đều học để chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới.Phòng học của tôi đối diện ngay bãi tha ma nên tôi cũng có chút ớn lạnh khi vừa học vừa nhìn ra cửa sổ!!
Cố lên nào!Sợ gì chứ?Trên đời làm gì có ma!
Tiếng cây cối xào xạc do cơn gió mạnh làm tôi phải đóng cửa sổ lại vì rét.Lúc này tôi chả nhìn thấy gì bên ngoài nữa vì cửa sổ làm bằng kính.
Bây giờ căn phòng đang rất yên tĩnh ,chỉ còn tôi với những tiếng gió rít bên ngoài mà thôi.

Cộc cộc!!!!!

Tôi giật mình: Tiếng gì vậy?ai đó vừa gõ cửa sổ phòng tôi?Giờ này thì còn ai thức chứ?Chắc chỉ là con gì ở ngoài đo thôi!

Cộc cộc!!!

Tôi có cảm giác có cái gì đó ngoài kia đang theo dõi tôi.tôi đang nhìn thẳng vào khung cửa sổ làm băng kính kia và cố nhìn xem có gì không.Nhưng không thể vì ánh sáng trong phòng khiến tôi không thể thấy gì cả.

Tôi cảm thấy bất an và không khí trong phòng như đang trở nên u ám và ghê sợ.Tôi muốn đứng dậy và đi ra ngay khỏi căn phòng này nhưng không thể.Cái cảm giác ai đó đang đứng đằng sau lưng tôi khiến tôi lo sợ.

Cộc Cộc!!!

Tiếng gõ cửa cứ thế vang lên xen lẫn tiếng gió rít bên ngoài càng làm tim tôi đập mạnh hơn.
Tôi quyết định lấy hết dũng cảm còn lại đứng dậy đi ra công tác đèn và tắt nó đi để xem có gì bên ngoài cửa sổ!!

Phụp!!!

Đo..ó đo..ó là Một người phụ nữ mặt trắng bệch đang mở to đôi mắt đỏ nhìn tôi chằm chằm.Cô..ô ta làm gì ngoài cửa sổ tầng 2 nhà tôi?

12Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:52 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

The China Doll - Con Búp Bê Trung Quốc

Vào một buổi chiều thứ bảy, một cô bé nhỏ tên là Emily đã đi mua sắm với mẹ và em trai của mình. Họ đi ngang qua một cửa hàng cũ, một con búp bê Trung Quốc được bày ra ở cửa sổ của cửa hàng đó.

Emily mới chỉ mười tuổi và cô đang thu thập những con búp bê. Con búp bê mà Emily nhìn thấy mặc một chiếc váy tầng màu trắng và xanh dương, có mái tóc quăn. Emily cầu xin mẹ mua con búp bê đó. Khi họ về tới nhà, trời đã tối nên mọi người đều đi ngủ.

Vào lúc nửa đêm, Emily thức dậy vì nghe tiếng của một vật gì đó vỡ nhưng cô bé đã lờ nó đi cho tới khi cô nghe một giọng nói. “Emily, tớ đang ở dưới cầu thang.” “Emily, tới đang ở trên bậc thứ hai.” “Emily, tớ đang ở bậc thang trên cùng.” “Emily, tớ đang đi trên hành lang đây.” “Emily, tớ đang ở trong phòng mẹ cậu đây.” “Emily, tớ đang trên giường của bà ấy đây.” “Emily, tớ sẽ giết bà ấy.”

Giọng nói ấy cứ tiếp tục, Emily bắt đầu cảm thấy sợ nhưng tiếng nói đó ngày một to hơn. “Emily, tớ đang ở bậc thang trên cùng.” “Emily, tớ đang đi trên hành lang đây.” “Emily, tớ đang ở trong phòng em trai cậu đây.” “Emily, tớ sẽ giết cậu ta.”

Cô bé Emily tội nghiệp đã thật sự rất sợ, cô kéo chăn trùm lên đầu và cô lại nghe thấy tiếng nói đó nhưng lần này là bên ngoài cửa phòng cô. “Emily, tớ đang ở bậc thang trên cùng.” “Emily, tớ đang đi trên hành lang đây.” “Emily, tớ đang ở trong phòng cậu đây.” “Emily, tớ đang ở trên giường của cậu đây.” “Emily, tớ sẽ giết cậu.”

Người hàng xóm sống bên cạnh nghe thấy mọi chuyện và quyết định gọi cảnh sát. Trong vòng mười phút sau, họ đã kiểm tra ngôi nhà và thấy mọi người trong nhà đã bị sát hại. Họ thấy con búp bê đang ngồi và lại nghe thấy tiếng động cũ. Con búp bê có chiếc rìu đẫm máu trên tay và điều duy nhất cảnh sát có thể nghe thấy là “Chú cảnh sát, tôi đang ở phía sau chú đây.”

13Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:52 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

MUỐN BIẾT NHÀ CÓ MA, HÃY ĐẶT ĐỒNG HỒ LÚC 3 GIỜ SÁNG!
Bạn sợ thời khắc 12h đêm? Và bạn luôn nghĩ rằng 12h đêm là lúc xuất hiện nhiều ma nhất?
Không phải đâu.
Theo đúng tâm linh, 12h là giờ thế giới âm mở cửa cho các linh hồn được tự do đi lại.
Nhưng, để đi từ thế giới âm sang thế giới của chúng ta phải mất ít nhất là 1h. CHính vì vậy, khoảng thời gian đáng sợ nhất là vào lúc 1h-3h.
Không tin à?
Vậy bây giờ bạn cứ thử soi gương lúc 12h rồi chải tóc gọi hồn. Xin thề với bạn, bạn phải làm ít nhất 1 tiếng đồng hồ mới có ma xuất hiện!
Còn một cách nữa nhé.
Vào 3h sáng, bạn mở cửa sổ rồi đặt một tấm gương chiếu thẳng ra ngoài cửa.
Ma đi qua sẽ tưởng nhà này đã có ma, chúng sẽ kéo lũ lượt vào.
Và bây giờ?
bạn tắt đèn đi.
Nhà có xích đu không? Nếu có, đung đưa xích đu đi nào, đừng ngồi lên xích đu nhé.
Bạn sẽ thấy nó đung đưa rất lâu... rất lâu đấy!
Cách này hiệu quả mà dễ làm hơn. Cái gương bạn chiếu ra ngoài ấy. Để nó ở đầu giường, gần mặt bạn, làm sao khi bạn vừa mở mắt có thế thấy gương. Cứ 5 phút mở mắt 1 lần.
Rồi đến một lúc, bạn sẽ thấy, dù là thoáng qua thôi, không chỉ có một mình bạn trong gương!
Đừng sợ hãi.
Hãy đóng cửa sổ vào.
Nằm xuống giường.
Viết di chúc và cầu nguyện !

14Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:52 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Dao
=Cryptic Việt Nam=
=Tác giả: [Cryptmin]=
Sắp đến kì thi thử đại học nữa rồi. Tối nay lại phải thức khuya học bài rồi. Đang mải học, tôi không để ý tiếng động càng rõ. Bỗng tôi đau đớn, cơn gió thổi mạnh, mọi thứ mờ mịt đi rồi rõ ràng trở lại. Tôi đang đứng cạnh bàn học, cầm con dao trông giống dao mà mọi người đồn có khả năng đặc biệt, đâm 1 người giống chính tôi chết, máu me đầy người trên ghế bàn học.....

15Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:53 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Học đêm
=nguồn: Cryptic Việt Nam=
=Tác giả: [Cryptmin]=
Mai là 2 tháng 5 rồi, lao vào học thôi. Trước đó, nó rửa tay, rồi khoá van lại, sau đó mở - đóng liên tục vòi nước để nghe tiếng "o...o...o". Rồi nó lên phòng học. Đêm rồi, cả nhà ngủ, còn mỗi phòng nó sáng đèn, nó ngồi học, nhiều bài tập quá. Nó nhắn tin cho cô bạn thân ở lớp. Nó từng đến nhà bạn này rồi, ở đó còn có con chó tên Lulu dễ thương lắm. Thế là nó hỏi thăm cô bạn xong hỏi luôn: "Con chó Lili nhà cậu thế nào?". Bạn trả lời: "Lili vẫn bình thường". Nó định hỏi bài nhưng chợt nghĩ lại thôi. Nó lại chăm chú học tiếp. Nó mở 1 cái hộp ra. Cái hộp cuả nó mất sạch 4 đồng xu rồi! Mấy hôm trước cứ mỗi hôm về nhà và mở ra là mất 1 đồng, mặc dù không ai lấy và nó không làm rơi gì cả! Nóng thế! Thì ra quạt đã tắt từ hồi nào. Nó xem cầu dao tổng. Dây chì đứt rồi, thế là đã mất điện...

16Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:54 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

NGƯỜI YÊU CŨ
Hàng năm, cứ vào ngày này, tôi lại gặp người yêu cũ. Mỗi năm một lần.
Mấy năm liền, cứ đúng ngày, người ấy lại đến với tôi.
Nhưng bây giờ tôi đã có người yêu mới.
Anh ấy đang ở nhà tôi vào cái ngày mà người yêu cũ đã hẹn trước.
Tôi lo sợ...
Đúng như dự đoán, người cũ đã đến. Họ sẽ gặp nhau, tôi lo lắm....
Nhưng không sao, tôi giải quyết được rồi.
Chắc năm sau họ sẽ cùng đến.

17Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:55 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

* TREE HOUSE*
Đó là vào quãng thời gian của mùa hè, 3 cậu bé Johnny, Peter và Lucas đang đùa nghịch trong nhà cây thì bất chợt chúng nghe thấy một tiếng gõ cửa. Peter mở cửa, thì ra là một bé gái. Cô bé tự giới thiệu mình là Martha và hỏi liệu cô có thể vào được không. Có ai lại từ chối một cô gái chứ, 3 cậu bé ngay lập tức đồng ý và dẫn Martha vào bên trong.
" Mình thích nhà trên cây của bạn - Martha thốt lên"
Lucas quan sát thấy mắt của Martha có màu đỏ nâu, cũng không phải là màu hạt dẻ, da của cô cũng không đủ độ nhợt nhạt để là da của một người bị bạch tạng, nhưng mắt cô ta ánh lên một tia hung dữ khi nhìn vào chúng.
Vào ngày tiếp theo, Martha trở lại, cô ấy xem xét, nâng niu tất cả mọi đồ vật xung quanh như thể chúng được làm từ vàng vậy. Khi cô ấy về nhà dùng bữa tối, Lucas khóa cửa và đóng tất cả mọi cánh cửa sổ lại.
" Này, tó không nghĩ là chúng ta nên để Martha vào lại một lần nữa đâu - nó nói"
"Tại sao? - Peter hỏi- Cô áy có vẻ rất dễ chịu mà"
" Cũng chẳng biết nữa - Lucas phân trần - chỉ là tớ có một dự cảm rất buồn cười về cô ấy thôi"
Vừa nói mắt cậu vừa nhìn về phía cửa sổ, kéo cái mành lên, Peter thấy Martha đã đi đủ xa để không thể nghe thấy cuộc đối thoại vừa rồi.
Ngày hôm sau, Martha cố gắng nói với các cậu bé cho cô vào trong thêm lần nữa nhưng cánh cửa đã bị chặn bởi một thanh gỗ ngang. Lucas bị hoang tưởng quá rồi.
"Xin lỗi, Martha - Peter nói- bọn mình đang làm bài tập cho bài kiểm tra ngày mai"
Martha, với một vẻ mặt tức giận không nói nên lời, hét lớn: "Nhưng tôi muốn chơi."
Peter nheo mắt khó chịu và lặp lại lần nữa: "Nhưng chúng tôi đang học. Giờ thì hãy đi đi."
Thật ra mà nói thì, họ chẳng học hành gì cả. 3 cậu bé đang chúi mũi vào trò chơi điện tử trên cái TV cầm tay mà thôi.
" Không" Martha nói và cô bé ngồi xuống mép của ngôi nhà.
Có một cái thang dây dưới chân cô bé, nó có thể cuộn lên bất cứ khi nào không cần dùng tới.
Peter ngày càng giận dữ. "Chúng tao sẽ không cho mày vào thêm lần nào nữa nếu mày cứ còn tiếp tục ở đó."
" Tôi ghét cậu" Martha hét lên.
" Mày ghét tao à, tao cũng ghét mày lắm" Peter đá Martha xuống khỏi mép ngôi nhà. Đó là một quãng đường khá dài.
Lucas và Johnny thực sự hoảng sợ. Một tiếng " crắc" vang lên, họ nhìn xuống và thấy cơ thể của Martha đang nằm sõng soài dưới đó. Đầu cô bé đứt lìa ra còn tay và chân gập nên những góc cạnh kì quái. Máu chảy đầm đìa, thấm đỏ cả chiếc váy trắng mà cô bé đang mặc.
3 đứa trẻ nhìn nhau đầy hoảng loạn.
" Cậu đã làm gì thế này - Lucas thì thầm - Cậu giết cô ấy rồi đấy"
" Bình tĩnh lại đi - Johnny nói - Rõ ràng cậu ấy không cố ý làm như thế"
" Ít nhất thì trời cũng đang tối. Peter nói. Chúng ta chỉ có thể nói là cô ấy đã trượt chân và ngã xuống mà thôi."
" Phải, phải. Johnny đáp lại. Cô ấy trượt chân và ngã. Mọi chuyện là thế đó"
Lucas run lên bần bật, ánh mắt cậu đầy sự sợ hãi.
Vào tối đêm đó, Peter không thể nào ngủ được, tất cả những gì cậu có thể tưởng tượng ra chỉ là khuôn mặt méo mó, quái dị của Martha khi bị đẩy xuống. Cậu là người đã giết cô bé ấy. Mặc kệ, Peter xoay người lại và cố gắng đi vào giấc ngủ.
Trong lúc ấy, Johnny đang nằm trên giường, run lên vì sợ. Cậu nghiện các câu chuyện kinh dị, chúng không thể làm cậu sợ hãi nhưng duy chỉ có hình ảnh của cô gái bị đẩy ngã đã ám ảnh Johnny.
Lucas cũng không khá hơn là bao. Cậu nằm trên giường, mắt mở to nhìn vào khoảng tối đen kịt, tai cố nghe ngóng những tiếng động dù là nhỏ nhất.
Đúng lúc ấy, đồng hồ điểm 12 giờ.
Có phải cậu đang tưởng tượng không, hình như có tiếng nói đâu đây.
Phải rồi, đúng đấy. Đó là tiếng nói của một bé gái, cất giọng thều thào.
" Mày ghét tao. Tao cũng ghét mày. Mày giết tao. Đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Mày chết đi."
Điều cuối cùng mà cả 3 đứa trẻ thấy là cơ thể đầy máu và khuôn mặt méo với con mắt trợn trừng của Martha đang đứng trước mặt chúng.
Sáng ngày hôm sa, cảnh sát được thông báo một tin hết sức quái lạ. 3 cậu bé đã tự ngã khỏi cửa sổ phòng ngủ của mình và chết ngay tức khắc. Không ai biết được sự thật, trừ những người đang đọc dòng này, đó là Martha, quay lại cho sự trả thù của riêng cô ấy.

18Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:56 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Cô gái may mắn nhất.


Đã 5 năm rồi kể từ lần hẹn họ cuối cùng của tôi. Không kể quá chi tiết, người yêu cuối cùng của tôi hơi, ừm, chúng tôi không hợp nhau lắm. Anh ta là một người tuân theo chủ nghĩa truyền thống đến mức buồn cười. Tôi thì chỉ thích sự kỳ quặc của mình. Anh ta muốn tiến đến hôn nhân, lập gia đình. Đó không phải là điều tôi muốn. Tôi ước gì mình có thể “muốn” được những thứ đó như anh ấy. Nhưng không thể chịu được khi nghĩ đến viễn cảnh của mình trong tương lai. Vì vậy khi tôi nhận ra mình đang phải thay đổi một cách quá sức để vừa lòng anh ta, tôi biết tôi phải làm gì. Chia tay với anh ta, thật khó khăn, nhưng cuối cùng đó lại là lúc tôi cảm thấy tự do của mình đã trở lại.

Dù sao thì, đó cũng không phải là tất cả những gì tôi định kể. Cái mà tôi thực sự muốn kể xảy ra vào tối qua. Tôi đi hẹn hò, cuộc hẹn hò đầu tiên kể từ khi chia tay bạn trai cũ và nó thật ngoài dự đoán của tôi.

Tôi quen Matt thông qua những người bạn tốt của tôi. Anh ấy cao và có mái tóc rất đẹp; “Anh ấy có những sợi râu ấn tượng thật !”. Tôi không bao giờ nghĩ rằng mình có thể tìm được một người như anh ấy. Matt rất hài hước và chúng tôi rất hợp nhau trong suốt bữa tối và cả sau đó, chúng tôi nói hàng tiếng đồng hồ về âm nhạc, nghệ thuật và những cuốn sách hay – tất tần tật mọi thứ trên đời. Chúng tôi ngồi trên chiếc ghế dài, nhìn mọi người đi qua lại; anh ấy làm tôi cười không ngớt khi nói đùa về những người qua đường.

“Anh chàng này chắc phải có 7 con mèo và một cái mặt nạ khí độc.” Anh ấy ngả người về phía trước và nói với tôi.

Đó là một cuộc hẹn hò lý tưởng cho bất kỳ cô gái nào. Nó quá hoàn hảo, đã có lúc tôi nghĩ đây không phải là hiện thực – cuộc hẹn này giống như trong một bộ phim tình cảm vậy. Nhưng đây lại là sự thật.

Đến cuối cuộc hẹn hò, tôi không muốn ra về một chút nào. Suốt buổi tối chúng tôi đã tán tỉnh, đã cầm tay nhau và cả chạm vào vai nhau một cách tình cờ nữa. Tôi phải thừa nhận là… tôi muốn nữa. Tôi muốn được chạm vào làn da nóng hổi của anh ấy. Tôi muốn nghe tiếng thở của anh ấy ở ngay tai và tôi chỉ muốn… ờm, nói chung là tôi muốn có được anh ấy. Bằng mọi giá phải có được anh ấy.

Tôi chưa bao nghĩ rằng mình có thể dũng cảm mời một người con trai về nhà mình chỉ sau một cuộc hẹn đầu tiên. Thế mà tôi đã làm vậy. Chúng tôi uống xong chai rượu đắt tiền, để quên kính của mình ở bàn cà phê và tất cả những gì tôi nhớ đó là những nụ hôn say đắm, tay trong tay, hơi thở ấm nóng và anh ấy đang ở trên giường của tôi. Có vài lần anh ấy hỏi tôi có muốn dừng việc này lại hay không. Anh ấy quả là một người đàn ông tử tế đúng không? Tôi bảo anh ấy rằng tôi muốn điều này. Cần điều này. Cần anh ấy.

Anh ấy hơi ngạc nhiên khi tôi cười rúc rích và buộc tay anh ấy và đầu giường. Anh ấy thậm chí còn ngạc nhiên hơn khi tôi trói cổ chân anh ấy vào chân giường. Anh ấy có vẻ rất thích thú điều đó.

Tôi là một cô gái may mắn nhất trên đời này.

Anh ấy cố di chuyển nhiều nhất có thể, với đôi mắt sợ sệt và run rẩy; anh ấy nhìn thấy mấy tấm nhựa trải rộng trên giường và hỏi: “ Mấy cái này để làm gì?”

Tôi cười với anh ấy, mở chiếc tủ bên cạnh giường, lấy ra một miếng giẻ và một túi đựng dao. “Thỉnh thoảng em hơi bừa bộn chút.” Tôi trả lời anh ấy.

Anh ấy bắt đầu gào thét nhưng tôi đã kịp nhét miếng giẻ vào mồm anh ấy trước khi tiếng hét lọt ra ngoài. Tôi dỗ dành anh ấy, bảo anh ấy hãy làm một cậu bé ngoan và bắt đầu cưỡi lên bụng anh ấy. Anh ấy quằn quại dưới chân tôi, nhìn tôi với một ánh mắt bẩn thỉu; tôi không nghe rõ được anh ấy nói cái gì bởi cái giẻ đã lấp kín miệng anh ấy, chắc anh ấy đang cầu xin tôi điều gì đấy. Tôi biết anh ấy cần điều này. Và tôi cũng biết mình cần gì nữa. Đêm nay sẽ hoàn hảo lắm cho mà xem.

Tôi cắt chiếc áo ra khỏi người anh ấy, và bắt đầu vạch một vết bằng mũi dao từ cằm xuống thắt lưng của anh ấy. Tôi đã bảo là muốn cảm nhận làn da nóng hổi của anh ấy mà, bằng một cách thân mật nhất. Tôi run rẩy vì ấn mạnh con dao vào mạn sườn anh ấy. Không quá sâu, thế mà anh ấy cứ cố hét lên bằng mọi giá. Đôi mắt anh ấy mở to hết cỡ và nhìn tôi đầy khẩn khoản; cơ thể anh ấy dường như đang căng ra dưới chân tôi. Cơ thể anh ấy luôn giật mạnh sau mỗi lần tôi đâm con dao nhọn vào sườn hay bụng anh ấy.

Đã hai mươi lần tôi đâm dao vào người anh ấy. Hai mươi lần tôi lướt những ngón tay của mình vào những vết thương hở đang rỉ máu, hứng từng dòng máu ấm nóng đang ứa ra từ vết thương và bôi lên miệng, nếm những cái tinh hoa cô đọng làm nên anh ấy. Anh ấy rên những tiếng thỏa mãn khi tôi chọc mạnh ngón tay mình vào vết thương lớn nhất. Anh ấy bắt đầu lầm bầm cằn nhằn điều gì đó và thở hổn hển. Tôi chỉ cười khúc khích và run rẩy theo từng nhịp của anh ấy.

Tôi sẽ không kể quá chi tiết về cuộc hẹn hoàn hảo của mình đêm qua, vì những phần sau đó quá là cá nhân. Tôi là một phụ nữ có lòng kiêu hãnh nên việc kể chi tiết về những việc như thế này… thật không thể chấp nhận được.

Bây giờ nếu bạn không phiền, tôi có việc phải đi. Tôi tin chắc rằng Matt vẫn đang chờ tôi trên giường.

Tôi là một cô gái may mắn nhất trên đời này.

19Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:56 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

NHỮNG DẤU HIỆU NHẬN BIẾT MÌNH ĐANG BỊ ÁM ẢNH
Vì Creepypasta là một thể loại truyện gây ám ảnh cao, nên post những dấu hiệu bị ám ảnh để các bạn biết mà tránh nhé.
1) Khi mới gặp thứ gì khiến bạn ám ảnh, cảm giác đầu tiên không phải chỉ là "sợ" mà nó là "LẠNH GÁY" hoặc "SỞN DA GÀ".
2) Tiếp theo, bạn cố quên nó đi nhưng hình ảnh/câu chuyện ấy vẫn luôn lảng vảng trong đầu bạn.
3) Điều này làm ảnh hưởng tới sinh hoạt của bạn, ví dụ: đi ngủ không ngon giấc, hay mơ ác mộng.
4) hay bị giật mình vì tiếng động lạ, và vô thức hình dung ra hình ảnh/câu chuyện ấy đang đứng ngay gần mình.
5) (bị ám ảnh nặng sẽ thế này) bạn bị hoang mang và cực kì lo sợ, luôn tưởng tượng ra thứ khiến bạn ám ảnh, thậm chí nhìn những người xung quanh với con mắt sợ hãi, cho rằng ai cũng có thể biến thành nỗi ám ảnh của bạn! Lúc này, mình khuyên là nên đi điều trị tâm lý.

20Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:57 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Creepypasta khá nổi tiếng
BỨC CHÂN DUNG "CẬU BÉ KHÓC"
Họa sĩ Bruno Amadio (1911-1981) là tác giả của 28 bức tranh chủ đề trẻ em khóc. Với người xem tranh, đây là một bức tranh khá bình thường, dù có gì đó phảng phất buồn và u ám. Tuy nhiên những người sở hữu bản copy của nó cho biết khi nhìn vào khuôn mặt của Cậu bé khóc, họ luôn có cảm giác sợ hãi và đau ốm.
Câu chuyện bí ẩn về “lời nguyền” ở bức tranh “Cậu bé khóc” bắt đầu xuất hiện năm 1985, khi hàng loạt các vụ cháy nhà bí ẩn lan rộng tại Anh. Nhưng điều làm những người lính cứu hỏa ngạc nhiên hơn cả là trong tất cả các vụ cháy, mọi vật trong nhà đều cháy rụi chỉ có bức “Cậu bé khóc” vẫn không hề bị ngọn lửa tác động. Rất nhiều người đã gọi cho các tờ báo để khẳng định rằng hỏa hoạn xảy ra sau khi họ mua Cậu bé khóc về.
Không biết có phải chính những sự kỳ bí đã tạo ra sức hút cho bức tranh "Cậu bé khóc" hay không, nhưng chỉ biết rằng đã có những vụ chết người liên quan tới bức tranh này mà chưa ai có thể đưa ra được một lời giải thích thật thỏa đáng. Trước đây, có một người phụ nữ giàu có mua bức tranh này về, rất thích bức tranh, luôn ngắm nhìn nó. Bỗng một ngày kia người ta thấy bà ta, đập phá đồ đạc trong nhà và la hét kinh hoàng: "Thằng bé đã về rồi, thằng bé đã về rồi...". Ngay sau đó, người ta đã đưa bà vào nhà thương điên. Và rồi bức tranh đó của người phụ nữ này lại tiếp tục được lưu truyền qua nhiều người: 1 họa sỹ, 1 người thợ may, 1 tỷ phú, 1 nhân viên lập trình,... và tất cả họ đều có tình trạng chung như người đàn bà trên, đều phát cuồng sau khi xem tranh và chỉ sau đó vài ngày là chết. Kể từ đó bức tranh đã bị người ta vứt đi một nơi nào đó không biết đến.
Nhiều giả thiết đặt ra để lý giải cho lời nguyền đeo bám bức chân dung này. Và còn rất nhiều lời đồn mê tín xung quanh bức tranh. Một số nguồn tin cho hay người họa sĩ khi vẽ bức tranh này đã thuê một cậu bé mồ côi về làm mẫu và ngược đãi cậu bé đó, chính vì thế trên khuôn mặt của cậu bé luôn hằn chứa một sự thù hận. Một số người khác lại cho rằng, cha mẹ cậu bé chết trong một trận hỏa hoạn. Cậu bé trở thành kẻ mồ côi và giờ muốn gây ra các vụ hỏa hoạn để trả thù những người khác. Nhưng một số nhà tâm linh học lại lý giải rằng linh hồn của cậu bé bị mắc kẹt bên trong bức tranh, chính vì thế mà nó phải giải phóng năng lượng qua việc phóng hỏa để được… tự do.

21Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:57 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Quỷ dư ngoài cửa chính

Chuyện xảy ra khi tôi vừa tròn mười một tuổi. Buổi tối hôm ấy, khi tôi đang ngủ, chợt một âm thanh vang lên khiến tôi phải tỉnh giấc. Nhìn ra ngoài cửa phòng mà tôi đã để mở vào lúc tối, tôi lờ mờ nhận ra có một bóng đen ( nhờ vào ánh sáng leo lắt từ ngọn đèn trong nhà tắm hắt vào nó.) ngự trị nơi đó từ khi nào và đang nhìn trừng trừng vào tôi với đôi mắt đỏ rực. Nghĩ rằng đó là mẹ, tôi lên tiếng kêu rất nhiều lần ,mỗi lần một lớn hơn nhưng lạ lùng thay, cho đến lần thứ 3 tôi gọi, đôi mắt đỏ ngầu kia vẫn không hề di chuyển! Tôi bắt đầu hoảng sợ, điên cuồng la hét gọi mẹ và chui xuống trốn dưới cái mền dày cộm của mình.

Lờ mờ nhận ra tiếng tôi la hét,mẹ tôi – vốn đang ngon giấc ngoài phòng khách – giật mình tỉnh giấc và chạy ùa vào phòng xem tôi ra sao. Khi mẹ tôi bước vào, cái bóng màu đen ấy đã biến mất và kể từ đêm hôm ấy, tôi không còn nhìn thấy nó nữa. Nhưng tôi đoán rằng sau sự việc đó, tôi vẫn luôn luôn có linh cảm và một nỗi sợ hãi mơ hồ trong lòng về việc có thứ gì đó nhìn mình hoặc đe dọa mình bất cứ lúc nào. Tôi biết nó là một con quỷ… vì nó quá tăm tối và tàn độc…

22Tổng hợp - Creepypasta Empty Re: Tổng hợp - Creepypasta Thu May 09, 2013 3:57 pm

Dragon Việt

Dragon Việt
SMod-Quản Lý Box
SMod-Quản Lý Box

Angels at the Nursing Home


Thật là kì lạ khi mẹ tôi kể về những “thiên thần” thường tới viện dưỡng lão mới của bà. Suốt cuộc đời mình, mẹ tôi đã tuân theo thuyết vô thần một cách bảo thủ, tôi không hề phiền nếu bà là một tín đồ, nhưng khi nhìn thấy sự thay đổi mạnh mẽ trong tính cách của bà những ảo tưởng cuối cùng của tôi về tình trạng của bà đã tan vỡ.

Tôi tới thăm viện dưỡng lão vào thứ ba mỗi tuần miễn là công việc của tôi kết thúc sớm. Khi ở trong phòng mẹ tôi, thấy bà ngồi trên ghế và nhìn tôi qua đôi mắt kính, tôi cảm thấy khó chịu. Việc viếng thăm mẹ tôi trở thành một công việc, một trách nhiệm, một nghĩa vụ để đáp lại tất cả những gì bà đã làm cho tôi.

Vào những tuần đầu ở ngôi nhà mới bà vẫn còn nhận ra tôi, nhưng bệnh tình của bà nhanh chóng trở nên tệ hơn. Đầu tiên bà nhầm tên tôi với tên các bạn cũ và các đồng nghiệp của bà, sau đó bà không gọi tên tôi nữa. Như những người xa lạ gặp nhau tại một buổi tiệc, chúng tôi nói chuyện về thời tiết, quần áo, và đồ đạc trong phòng. Người nhân viên nói rằng bà đọc báo mỗi buổi sáng – nhưng khi nói chuyện với tôi bà không hề biết gì về những sự kiện trong ngày. Có thể là do trí nhớ của bà cứ từ từ giảm sút khiến cho phần sau của cuộc đời bà dần biến mất khỏi tâm trí bà.

Thứ duy nhất mà bà còn nhớ là những thiên thần. Mẹ tôi luôn kể về việc bà cảm thấy dễ chịu biết chừng nào khi họ tới thăm bà. Bà thích bộ trang phục trắng và nụ cười rạng rỡ của họ. Bà nói rằng họ luôn khiến cơn đau của bà biến mất.

Ban đầu tôi đã nghĩ rằng những vị khách viếng thăm vào ban đêm là những người nhân viên – nhưng khi tôi hỏi những nhân viên tại sao họ làm mẹ tôi thức dậy trong đêm thì họ trả lời rằng họ chưa bao giờ làm việc đó. Ảo giác – đó có lẽ là câu trả lời duy nhất.

Khi tôi tình cờ nghe được những người ở gần phòng mẹ tôi nói về những thiên thần, tôi vẫn chưa cảm thấy lo lắng hay hoảng sợ. Tôi nghĩ nó có thể là một thần thoại, một câu chuyện được truyền đi khắp viện dưỡng lão và được lặp lại quá thường xuyên nên đã gắn chặt vào trí nhớ những bệnh nhân mà có vẻ còn không nhớ được họ đã ăn trưa hay chưa.

Một vài tháng trước, khi vào phòng mẹ tôi, tôi nghe bà nói chuyện với một y tá về những thiên thần. Bà nói rằng họ tới thăm bà hàng đêm, xoa bóp cho bà, và giúp bà dễ ngủ hơn.

Tôi kéo người y tá ra ngoài và hỏi cô về những “thiên thần”. Người y tá có vẻ cũng không có manh mối gì, nhưng cô nói rằng mẹ tôi không phải là bệnh nhân duy nhất kể về thiên thần. Hầu hết những bệnh nhân mắc chứng mất trí ở viện dưỡng lão đều nói về thiên thần. Người y tá nói rằng những người gác đêm thường tuần tra hành lang và họ đã xem các đoạn băng an ninh vào ban đêm – nhưng không một ai bước vào hay rời khỏi hành lang.

Người y tá cố thuyết phục tôi rằng đó chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng. Cô nói tôi không nên tin vào những thứ đó và nói rằng những câu chuyện về các thiên thần sẽ kết thúc nhanh như lúc chúng bắt đầu.

Tôi tin người y tá. Tôi cảm thấy không yên tâm, nhưng những nhân viên ở đây có vẻ rành về việc này và đang làm hết sức mình một cách hiển nhiên để chắc chắn rằng bệnh nhân chủa họ an toàn. Trong bất cứ trường hợp nào, tất cả những bệnh nhân đều nói một cách rõ ràng những chuyện nhất định về các thiên thần – họ giúp bệnh nhân dễ ngủ, họ làm mất đi những cơn đau, và họ làm bệnh nhân cảm thấy nhẹ nhõm và ngủ ngon hơn.

Tôi luôn lảng tránh mỗi khi mẹ tôi nhắc về những thiên thần. Tôi đã tống khứ nó đi theo cái kiểu giống như tôi muốn quên rằng bà hoàn toàn không biết tôi là ai và những cuộc nói chuyện của chúng tôi luôn lặp đi lặp lại và mệt mỏi. Chắc hẳn có những thứ bạn luôn muốn làm cho bố mẹ mình, nhưng điều cuối cùng tôi muốn làm cho mẹ tôi đó là cố gắng thay đổi bà quay về với chủ nghĩa vô thần chỉ bởi tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều khi thấy bà trở lại như ngày xưa.

Sau đó mẹ tôi bắt đầu nói về cái chết. Tôi đã có nhiều cuộc trò chuyện với bà về điều đó, nhưng không có khi nào bà khẳng định chính xác người nào trong viện dưỡng lão sẽ chết. Bà còn chỉ ra ngày cụ thể và bảo là các thiên thần đã nói điều ấy với bà.

Ba bệnh nhân đã chết vào tuần đó, và mẹ tôi đã tiên đoán chính xác ngày chết của mỗi người. Một người đàn ông già đi ra khỏi nhà, ở quá lâu ngoài trời lạnh, và đã chết vì bệnh viêm phổi đêm ngày thứ Năm. Vào đêm thứ Bảy hai người phụ nữ lớn tuổi chết vì bị suy tim.

Vào tuần sau đó mẹ tôi tiên đoán một cái chết nữa vào buổi tối. Tôi nói chuyện này với những y tá và họ chắc chắn rằng bệnh nhân đó khỏe mạnh. Nhưng họ vẫn hứa sẽ theo dõi sát sao ông ấy.

Ngày hôm sau những người y tá gọi điện cho tôi. Họ nói rằng tôi phải tới vì một chuyện khẩn cấp.

Một người y tá làm ca đêm đã phát hiện thấy người bệnh nhân chết lúc 3h sáng, áo sơ mi của ông bị xé rách và miệng mở to.

Họ hỏi tôi làm cách nào tôi lại biết được. Tôi trả lời họ rằng không phải tôi mà là mẹ tôi đã nói cho tôi biết về việc đó.

Vị bác sĩ nói rằng có thể mẹ tôi là một người dể tiếp thu và bà đã nhận ra tín hiệu của bệnh suy tim mà những y tá đã không chú ý đến trong suốt ngày.

Sau cuộc nói chuyện với vị bác sĩ tôi ra ngoài để mua một chiếc máy quay phim. Tôi sạc pin, đặt nó lên kệ sách trong phòng mẹ tôi vào buổi tối và bật nó lên. Tôi cảm thấy tội lỗi vì đã phản bội lòng tin của mẹ tôi, nhưng tôi cũng cảm thấy cần phải chắc chắn rằng bà vẫn ổn.

Tôi xem lại đoạn băng thu được khi đi làm. Tôi thấy những phần cơ thể của mẹ tôi mà tôi chưa bao giờ muốn thấy, thấy bà lên giường; thấy người y tá tới kiểm tra và thấy chiếc đèn bị tắt. Vào khoảng 2:30 sáng có một tia sáng đột nhiên xuất hiện, sau đó có sự chuyển động ở trên giường. Mẹ tôi ngồi dậy, đi về phía chiếc máy quay và tắt nó.

Đêm đó tôi tới viện dưỡng lão. Lần này tôi dấu chiếc máy quay dưới một chồng quần áo khi mẹ tôi đang ở trong phòng tắm. Tôi ôm chào tạm biệt bà. Bà có vẻ buồn khi tôi đi, nhưng bà không nói một từ nào.

Vào buổi sáng hôm sau viện dưỡng lão gọi cho tôi. Họ nói mẹ tôi đã mất. Họ nói rằng có lẽ bà mất vì một cơn đau tim.

Họ không cho tôi thấy thi thể của bà.

“Đây là vấn đề y tế,” người y tá nói. “Và tin tôi đi, ông không muốn thấy đâu. Hãy nhớ về lần cuối cùng ông thấy bà.”

Tôi có một cảm giác lạ trong lồng ngực của mình khi tôi vào trong phòng bà. Chiếc khăn trải giường bị lệch sang một bên nệm và nhiều đồ vật trên những chiếc bàn quanh giường bị đẩy xa. Chiếc máy quay vẫn ở vị trí cũ.

Tôi nhớ rõ từng chi tiết của đoạn phim.

Tôi thấy cảnh mẹ tôi leo lên giường lần cuối. Tôi thấy cảnh người y tá kiểm tra cho bà; thấy cảnh bà dần chìm vào giấc ngủ.

Sau đó, vào khoảng 2:30 sáng chiếc máy quay ghi lại hình ảnh một tia sáng. Mẹ tôi ngồi dậy. Cửa sổ bật mở và hai người đàn ông trẻ mặc đồ trắng trèo vào trong phòng. Mẹ tôi chào đón họ.

Họ đặt một cái gì đó vào bàn tay mẹ tôi. Bà đặt vật nho nhỏ đó vào mồm và hình như bà nuốt nó; sau đó bà nằm xuống giường trong khi những người đàn ông đặt một vật gì đó xung quanh cánh tay bà.

Một chiếc ống được nối từ vật đặt trên cánh tay bà tới một vật dài và mỏng. Vật đó được đổ đầy với một thứ chất lỏng màu đen. Mẹ tôi mỉm cười với những người đàn ông.

Người đàn ông gói vật dài vào trong một chiếc túi trắng; sau đó họ kéo vật đầu tiên ra khỏi tay mẹ tôi. Mẹ tôi vuốt tay mình.

“Đó là tất cả rồi phải không?” Bà thì thầm.

“Đó là tất cả,” một người đàn ông trả lời. “Đây là phần thưởng của bà.”

Họ đặt một vật khác vào tay bà.

“Nó sẽ trông tự nhiên chứ?” Mẹ tôi hỏi.

Một trong hai người đàn ông gật đầu.

“Cảm ơn,” mẹ tôi thì thầm.

Hai người đàn ông trèo ra ngoài cửa sổ.

Một vài phút sau mẹ tôi nằm trên giường, dán mắt vào trần nhà; sau đó bà đặt vật đó vào miệng. Bà mỉm cười, rồi nuốt.

Cơ thể của bà co giật; cánh tay bà đập vào tấm nệm; miệng bà mở to. Có tiếng xương bị gãy; sau đó bà ngừng chuyển động. Cơ thể của bà chầm chậm chìm xuống dưới chiếc chăn. Miệng bà vẫn mở rộng.

Tôi tới đồn cảnh sát ngay trong ngày hôm đó. Tôi đưa cho họ cuốn băng và lời làm chứng của tôi. Họ gọi cho giám đốc và nhân viên của viện dưỡng lão để thẩm vấn.

Tôi đã mong rằng họ cũng sẽ gọi cho tôi. Khi họ không hề gọi cho tôi suốt ba ngày sau đó nên tôi tới đồn cảnh sát một lần nữa. Một cảnh sát dẫn tôi tới một căn phòng riêng biệt.

“Nghe này,” viên cảnh sát nói. “Lời khai của ông vẫn chưa đủ.”

“Tôi đã đưa cho ông một cuộn băng.”

“Cuộn băng nào?” viên cảnh sát hỏi.

Chúng tôi tranh cãi hơn ba mươi phút; tôi yêu cầu được nói chuyện với cấp trên của ông ta, người cũng khẳng định rằng không có cuộn băng nào cả. Tôi lại yêu cầu được nói chuyện với cấp trên của ông ta, người này không biết gì về chuyện đó và nói rằng nhân viên của ông ta không bao giờ nói dối.

Tôi sao chép cuộn băng của đêm đầu tiên để chứng minh là tôi không nói dối, và những gì tôi nói đều là sự thật.

Bây giờ, thay vào đó họ cho rằng tôi đã cất cuộn băng trong khi lưu trữ bản báo cáo. Họ cho là tôi bị điên khùng và cuộn băng ấy không nói lên điều gì ngoại trừ việc mẹ tôi đi ngủ, tỉnh dậy và tắt camera.

Cho đến bây giờ tôi bị cấm đến khu bệnh xá. Tôi có thể vào tù nếu còn quay lại. Nhưng lần cuối khi tôi ở đó, khi tôi hét vào mặt ông giám đốc về một âm mưu và các thiên thần, rất nhiều bệnh nhân đã quay mặt lại nhìn tôi. Và tất cả đều mỉm cười.

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết